Tại nhà hàng Tây. Ninh Tiêu Tiêu ngồi nghiêm chỉnh, lưng thẳng tắp, nét mặt căng thẳng. Đối diện là bà Giang Chi Nhược, mẹ của Tần Thiếu Khanh, tao nhã cầm dao nĩa. Tiếng vĩ cầm du dương lan tỏa khắp không gian, khiến nơi đây toát lên vẻ thanh lịch, sang trọng. Nhưng điều đó chỉ khiến Ninh Tiêu Tiêu cảm thấy mình hoàn toàn lạc lõng. “Tiêu Tiêu, sao con không ăn? Nếm thử bít tết ở đây đi, ngon lắm đó.“Dạ… dạ vâng… – Ninh Tiêu Tiêu lí nhí đáp lời, cố gắng dùng dao nĩa cắt bít tết một cách vụng về. Cô hiếm khi ăn món Tây, lại còn phải đối mặt với mẹ của Tần Thiếu Khanh, khiến cô lo lắng đến mức bối rối cực độ. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương