Tần Thiếu Khanh hôm nay cũng không làm được gì ra hồn. Trong lúc phẫu thuật mà tâm trí lại phân tán, điều này đối với một người luôn nghiêm khắc như anh là điều không thể tha thứ! Ra khỏi phòng mổ, anh quay về văn phòng, uống hai cốc nước, ngồi ngẩn người mất một lúc, rồi cầm điện thoại xoay xoay trong tay rất lâu, cuối cùng… vẫn chẳng làm gì. Không bao lâu sau, y tá gõ cửa bước vào:“Bác sĩ Tần, bệnh nhân giường số 5 muốn xuất viện. Tần Thiếu Khanh ngẩn ra một lúc mới nhớ ra bệnh nhân đó là ai, anh lập tức đứng dậy:“Để tôi qua xem. Tới phòng bệnh của Giản Tư Tình, cô đang thu dọn đồ đạc. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương