Ninh Tiêu Tiêu nhìn thoáng qua tủ quần áo, do dự một lúc lâu rồi cuối cùng cũng bước tới.

Cô lục lọi hồi lâu, chỉ tìm được một chiếc áo thun và một chiếc quần short. Nhưng khi mặc vào người thì quần áo vẫn rộng thùng thình, cô lại phải lấy thêm một chiếc thắt lưng, buộc chặt vào eo thì quần mới không bị tuột.

Cô nhẹ nhàng mở cửa, rón rén bước ra ngoài.

Phòng khách không có ai, cô nhìn một vòng, thì nghe thấy âm thanh truyền ra từ phía bếp. Tiếp đó, Tần Thiếu Khanh bưng một đĩa đồ ăn đi ra, vừa thấy cô, ánh mắt liền lảng tránh, “Anh làm chút bữa sáng rồi, lại ăn chút đi.

Ninh Tiêu Tiêu đi tới, thấy trên bàn đã bày sẵn sữa, sandwich, trứng gà và bánh mì.