Tám năm trước, ở Giang Thành.
Gia cảnh của Giản Tư Tình khá tốt, bố cô có một nhà máy, là ông chủ, mẹ thì làm kế toán trong nhà máy đó. Tóm lại, gia đình cô thuộc tầng lớp trung lưu ở Giang Thành. Cô là con một trong nhà, bố mẹ lại yêu thương nhau, chiều chuộng cô đến tận mây xanh, nên từ nhỏ cô đã được nuông chiều thành một tiểu thư có chút đỏng đảnh.
Khi Giản Tư Tình tám tuổi, cô quen Lục Diệu Thanh. Lúc đó, anh cùng mẹ chuyển đến sống gần nhà cô, mẹ anh làm việc trong nhà máy của bố cô. Hai người từ tiểu học đã gần như ngày nào cũng ở bên nhau, đi học, tan học cùng nhau, đúng chuẩn thanh mai trúc mã lớn lên bên nhau. Tính tình của Giản Tư Tình khá kiêu kỳ, đến mức bố mẹ đôi khi cũng chẳng quản nổi, vậy mà chỉ cần Lục Diệu Thanh ra mặt, chuyện gì cũng có thể giải quyết.
Cả hai cùng học chung từ tiểu học đến trung học, rồi lên cấp ba. Tình cảm ngày một sâu đậm, mà độ tuổi ấy cũng chính là lúc tình yêu bắt đầu nảy mầm trong lòng. Khi đó, mỗi ngày của Giản Tư Tình đều trôi qua trong niềm vui và hạnh phúc – có tình yêu thương của cha mẹ, lại có sự dịu dàng của Lục Diệu Thanh. Chỉ là, bạn học xung quanh lại không mấy ưa cô. Một là vì tính cách cô quá kiêu kỳ, dễ làm mất lòng người khác. Hai là vì cô luôn bám lấy Lục Diệu Thanh. Đây có lẽ cũng là lý do khiến cô trở thành cái gai trong mắt tất cả nữ sinh trong trường.
Khi ấy, Lục Diệu Thanh rất xuất sắc – thành tích luôn đứng nhất toàn trường, vừa giỏi văn hóa vừa nổi bật thể chất và phẩm chất đạo đức. Quan trọng hơn cả, trong mắt anh dường như chỉ có mỗi mình Giản Tư Tình là con gái, còn lại tất cả nữ sinh đều như vô hình. Trong trường có biết bao nhiêu người thầm mến anh, dù có dùng đủ cách cũng chỉ nhận lại sự lạnh nhạt. Chỉ khi thấy Giản Tư Tình, anh mới mỉm cười nhẹ nhàng.