Hôm đó, Ninh Tiêu Tiêu và Tần Thiếu Khanh tình cờ gặp nhau ở bệnh viện. Ninh Tiêu Tiêu đang đẩy xe truyền dịch thì thấy Tần Thiếu Khanh mặc áo blouse trắng đi tới. Cô định mở miệng gọi anh, nhưng anh đang nghe điện thoại, vẻ mặt lại còn rất nghiêm trọng. Khi đi ngang qua, cô lờ mờ nghe được một câu: “...em đang ở đâu? Được, tôi đến ngay! Tần Thiếu Khanh không nhìn thấy cô, lao vụt qua như một cơn gió. Ninh Tiêu Tiêu mấp máy môi nhưng lại không lên tiếng. Chừng hơn nửa tiếng sau, Tần Thiếu Khanh quay lại, nhưng lần này trong lòng anh lại bế một người phụ nữ. Người phụ nữ mặc một bộ đồ công sở màu xanh dương, rất xinh đẹp, đường nét sắc sảo, toát lên vẻ mạnh mẽ và gọn gàng. Vẻ mặt Tần Thiếu Khanh vô cùng căng thẳng. Cô gái trong lòng anh có vẻ hơi ngại ngùng, giãy giụa muốn xuống, nhưng anh không đồng ý: “Đừng động, để anh kiểm tra cho em... Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương