Tối đó, tại quán bar cao cấp “Nhân Gian Hữu Tình Hoan“.

Giang Dục Đường, Cố Thời Viễn, Tần Thiếu Khanh, Hoắc Huy Kiệt cùng vài người nữa đang tụ họp trong một phòng riêng, vừa uống rượu vừa trò chuyện.

Mấy người đàn ông bên nhau, ngoài ăn uống thì chủ đề muôn thuở chính là phụ nữ và sự nghiệp. Giang Dục Đường và Cố Thời Viễn mỗi người cầm một ly rượu, vừa uống vừa nói chuyện. Tần Thiếu Khanh hiếm hoi được nghỉ ngơi, đang gọi phục vụ mang máy karaoke đến. Hoắc Huy Kiệt thì ngồi một góc thong thả uống rượu.

Chẳng bao lâu, cửa phòng bật mở. Giang Dục Đường ánh mắt chợt lóe sáng – một bóng người quen thuộc đi ngang qua cửa phòng. Người đó cũng nhìn thấy anh, bước chân định rảo bước lại thì dừng lại một chút, rồi trực tiếp đẩy cửa bước vào.

“Anh cả, Cố thiếu, Tần thiếu, Hoắc thiếu. – Giang Dục Sở lần lượt chào từng người.