Phải rất lâu sau, Lâm Thanh Viên mới thấy bà mở cửa bước ra. ông đang ngồi trên sofa, vừa nhìn thấy bà liền thở phào. “Viên Viên, anh còn tưởng em xảy ra chuyện gì. Lâm Thanh Viên đưa tay vuốt tóc: “Không sao, em chỉ ngủ trưa hơi lâu thôi. “Nhìn mấy giờ rồi kìa, giờ ngủ rồi tối lại mất ngủ. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương