Nhà của Tạ Uyển Dao đã mấy ngày không có ai ở, vệ sinh bên trong đương nhiên cần được dọn dẹp kỹ càng. Cô định tự tay làm, nhưng Tiểu Tuyết đã nhanh chóng giành lấy việc, còn cẩn thận đỡ cô nằm xuống giường trong phòng ngủ: “Chị Uyển Dao, bác sĩ đã dặn rồi, giờ chị là người quý giá, không thể có chuyện gì được nữa. Chị cứ nằm đây nghỉ ngơi đi, để em dọn dẹp xong sẽ nấu cơm, nấu xong em gọi chị dậy ăn nhé. Tạ Uyển Dao bất đắc dĩ bật cười: “Tiểu Tuyết, chị đâu yếu đến thế. “Không được! Nghe lời em. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương