Xe vừa đi đến cầu vượt, bên cạnh là một tòa nhà mang tính biểu tượng của Thịnh Kinh. Diệp Lương Yên liền chụp lại tấm hình, gửi vào nhóm chat chung với một dòng:“Mình về rồi. Cô nghĩ, thế này thì họ sẽ biết cô đã về thôi. Taxi dừng trước cổng tập đoàn Đường Viễn, Diệp Lương Yên xuống xe, kéo vali đến quầy lễ tân. “Chào cô, xin hỏi cô cần gì ạ? Diệp Lương Yên mở miệng định nói gì đó nhưng lại nhận ra mình đến đây có phần quá bốc đồng. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương