Diệp Lương Yên sững sờ một chút, còn chưa kịp nghĩ xem mình nên làm gì thì cánh cửa lớn đã mở ra. Ngay sau đó, một giọng nói ôn hòa vang lên nhắc nhở: “Lão phu nhân, mời bà vào, đi chậm thôi. Rồi— Ánh mắt chạm nhau. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương