Diệp Lương Yên lập tức đáp: “Được.” Giang Dục Đường khẽ nhướn mày nhìn cô, ánh mắt trêu chọc. Nhìn đến mức cô có chút mất tự nhiên, quay mặt sang hướng khác, anh mới chậm rãi bật cười: “Với tính cách này của cô, nếu thực sự lấy chồng, tôi thật sự thấy lo lắng thay cho người đàn ông đó đấy.” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương