Giang Dục Đường mất đi điểm tựa, không kịp phản ứng, liền ngã phịch xuống đất.

Mà lại ngã nghiêng người, chân trái đang bó bột bị đè xuống dưới.

Trong chớp mắt, cơn đau ập đến dữ dội, khiến anh nghiến răng trợn mắt, hoàn toàn chẳng quan tâm đến hình tượng gì nữa.

Diệp Lương Yên ngơ ngác mất mấy giây rồi vội vàng phản ứng lại, quỳ xuống đỡ anh dậy.

Hai người loạng choạng một lúc mới cùng nhau ngồi xuống sofa.