Diệp Lương Yên nhanh chóng cúi đầu, hơi nghiêng người.

Dù trên đường về nhà cô đã cố tình xõa tóc xuống để che đi, nhưng vẫn không thể nào giấu nổi hai bên má sưng đỏ vì những cái tát.

Nhân lúc Diệp Hiếu Nghị còn đang sững sờ, cô liền rút tay khỏi tay cậu, xoay người rời đi.

Phía sau—

Diệp Hiếu Nghị hé miệng, nhưng chữ “chị” vẫn mắc nghẹn nơi cổ họng, không sao thốt ra được.