Hoắc Huy Kiệt nghe thấy cuộc trò chuyện của hai người, khẽ liếc mắt nhìn họ một cái, sau đó thản nhiên giơ tay: “Đưa rượu đây.” Ba ly rượu lập tức được mang tới. Anh không nói gì, uống hết một hơi. Diệp Lương Yên chỉ mỉm cười, không nói gì thêm. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương