Sau khi nhận được cuộc gọi, Diệp Hân Giai cũng không khỏi kinh ngạc. Nhưng lúc này có tức giận cũng chẳng ích gì nữa. Cô ta nhắm mắt lại, cố gắng giữ bình tĩnh, sau đó nói: “Hân Vinh, bây giờ em lập tức đến bệnh viện đó, dọn dẹp mọi thứ thật sạch sẽ. Nếu có ai hỏi đến, chỉ cần nói em không biết gì cả. Chuyện này, không liên quan gì đến em hay chị, hiểu chưa?” “Hiểu rồi, chị cả.” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương