Đến khu bệnh viện VIP, cuối cùng Hình Tử Du cũng ngừng lải nhải. Anh dẫn Diệp Lương Yên đến trước một phòng bệnh, khẽ hất cằm về phía cánh cửa: “Đây, chính là phòng này.” Diệp Lương Yên đưa tay định đẩy cửa vào thì Hình Tử Du bỗng “ấy một tiếng, gọi cô lại: “Tiểu Yên, em chắc chắn muốn vào không?” Diệp Lương Yên bình tĩnh gật đầu. Dù sao thì vụ tai nạn hôm đó, cô cũng có một phần trách nhiệm. cô không chắc mình có thể bù đắp được gì cho tài xế kia, nhưng ít nhất cô phải tận mắt thấy người ta ổn thì mới yên tâm được. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương