Không biết đã qua bao lâu, Tạ Uyển Dao cảm thấy cơ thể mình kiệt quệ đến mức không thể chịu đựng thêm nữa. Ý thức dần trở nên mơ hồ, cô không nhịn được mà chìm vào cơn buồn ngủ. Rất lâu sau đó. Cố Thời Viễn cuối cùng cũng dừng lại. Tạ Uyển Dao gần như sắp ngất đi, đôi mắt đẹp khép hờ, mơ màng giữa tỉnh và mê. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương