Dưới đường, một người đàn ông đang chạy bộ chậm rãi tiến lại gần.

Như có linh cảm, người đàn ông ấy ngẩng đầu lên, chạm phải ánh mắt của cô.

Ánh mắt giao nhau, đôi mắt đào hoa phong lưu của người đàn ông lóe lên một tia cười khó đoán, như thể mang theo chút trêu chọc.

Diệp Lương Yên cũng chẳng có gì phải lúng túng, chỉ thản nhiên thu tay lại, xoay người trở vào phòng.

Đúng lúc này, Giang Dục Đường trên giường cũng vừa tỉnh dậy.