Diệp Lương Yên bất ngờ dùng tay trái chưa bị thương giữ chặt lấy anh:

“Được rồi, phần còn lại để em tự làm...”

Lời còn chưa dứt, cô đột nhiên bị người đàn ông phía sau ôm chặt lấy!

Cánh tay của Giang Dục Đường siết chặt quanh cô, hơi thở nóng rực phả lên gáy, mang theo một sự kìm nén khó cưỡng.

“Giang Dục Đường...” Cô khẽ gọi tên anh, giọng vô thức run lên.