Sau khi rời khỏi bệnh viện Thịnh Kinh, Diệp Lương Yên đứng bên đường suy nghĩ vài giây, quyết định tối nay đi ăn một suất cơm hộp.

Trong ký túc xá chỉ còn một gói mì, nhưng tối qua cô đã ăn rồi.

Dù cô sớm đã quyết tâm rời khỏi nhà họ Diệp, nhưng xem ra, số phận vẫn không để cô tự do, cô vẫn bị người khác thao túng như một quân cờ.

Nếu đã vậy… hà tất phải quá khắt khe với bản thân?