“Nói đi cũng phải nói lại, con trai, sáng sớm thế này, sao bố mẹ lại không thể đến thăm con?”

Giang Chi Nhược trừng mắt nhìn Tần Thiếu Khanh, “Cũng may bọn ta đến, nếu không thì chẳng biết con lại tùy tiện đưa con gái người ta về nhà nữa kìa!”

Tần Thiếu Khanh: “...”

Làm thế nào cũng không nói lại mẹ mình! Oan ức chết mất!

Ninh Tiêu Tiêu mặt đỏ bừng, luống cuống đứng một bên, không biết phải nói gì.