Diệp Lương Yên lặng lẽ suy ngẫm về câu nói này. Anh rốt cuộc có ý gì đây? Suy nghĩ rất lâu vẫn không nghĩ ra, cô dứt khoát không nghĩ nữa. Hơn bảy giờ sáng, Diệp Lương Yên tỉnh giấc. Quay đầu nhìn, trên giường đã không còn bóng dáng của người đàn ông kia. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương