Diệp Lương Yên đẩy xe lăn đưa Giang Dục Đường đến khu vườn sau của nhà họ Diệp.

Bầu trời đêm nay rất đẹp, những vì sao lấp lánh rải rác trên bầu trời đen tuyền, làn gió nhẹ nhàng thổi qua, làm mái tóc dài của cô bay phất phơ.

Khi đến gần đình nghỉ, Giang Dục Đường đề nghị dừng lại để nghỉ ngơi một chút.

Diệp Lương Yên khóa bánh xe lăn, rồi đỡ anh ngồi xuống ghế đá trong đình.

Ánh mắt của anh dừng trên gương mặt luôn bình thản của cô, đột nhiên vươn tay kéo mạnh cô vào lòng, đặt ngang trên đùi anh.