An Ý nhìn vào thời gian: “Chị ơi, chị tự đi dạo nhé, em phải đến công ty quảng cáo làm việc rồi. An Tình đáp một tiếng, tiếp nhận thứ An Ý đưa tới. Nhìn cô ấy ngồi lên xe, An Tình đứng ở đầu đường nhộn nhịp có chút sững sờ. Cô lấy điện thoại ra gọi điện thoại cho An Thế Kiệt, xác định Hà Dĩ San đã rời đi cô mới xách đồ về nhà. Trở lại tiểu khu, ở dưới lầu nhìn thấy Hứa Trung rụt rè trốn trong bụi hoa. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương