Lời nói của Kim Tuệ Nghiên khiến sắc mặt Lâm Tư Thần càng thêm tái nhợt: “Đến lúc đó thì nói sau. Thấy Lâm Tư Thần tùy ý nói cho có lệ với cô ấy, trong lòng Kim Tuệ Nghiên càng sốt ruột: “Tớ sợ cậu sẽ lún quá sâu. Lâm Tư Thần không muốn nói về vấn đề này với Kim Tuệ Nghiên nữa, cố ý chấm dứt đề tài này: “Tớ biết rồi, sau này tớ sẽ chú ý. Kim Tuệ Nghiên không biết Lâm Tư Thần có nghe lọt tai những lời cô ấy nói hay không, nhìn vẻ mặt mệt mỏi của cô ấy, lời khuyên nhủ đến bên miệng lại nuốt xuống. An Tình nghe hai người nói chuyện, nằm trở lại giường ngủ, liếc mắt nhìn thấy Lâm Tư Thần có chút không yên lòng. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương