An Tình ném cuốn sách trong tay lên bàn, cô biết bây giờ nói gì cũng vô dụng: “Ngày mai thi rồi, bây giờ nhớ bao nhiêu cũng vô dụng, không cần nhớ, ngày mai có thể thi bao nhiêu điểm là bấy nhiêu điểm. Thư Phàm bị thái độ thờ ơ của An Tình làm cho tức giận: “Sao cậu lại không quan tâm đến việc học như vậy thế? “Tớ... An Tình nhất thời cũng không biết nên nói với Thư Phàm như thế nào, kiến thức trong sách cô đều biết cả rồi, nói ra chắc cũng không ai tin: “Ngày mai tớ sẽ cố gắng hết sức, có thể thi bao nhiêu điểm là bấy nhiêu điểm thôi. Thư Phàm không tin bĩu môi, không thi điểm trứng vịt lộn là coi như không tệ rồi. Thấy An Tình không muốn đọc sách, Thư Phàm cũng không ép buộc cô. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương