Khi nghe được từ Cương Thiết Thi Khôi, sắc mặt Khổng Tước, Thần Quyền và Người Vạn Năng hơi đổi, không nghĩ tới mục tiêu của người trung niên lại là món bảo vật này.

Trên gương mặt người trung niên mang nụ cười giống như ác quỷ nói: “Ba ngày sau cửa di tích lại mở ra, tất cả mọi người muốn đi ra ngoài phải qua cửa ra nơi đây, ta sẽ chờ các ngươi ở chỗ này, nếu như các ngươi có thể lấy được một cỗ Cương Thiết Thi Khôi ta liền cho phép một người trong các ngươi sống, nếu như là hai cỗ thì là hai người...nhưng nếu như một cỗ cũng không có vậy thì chỉ có thể xin lỗi.”

Trong nội tâm Lâm Siêu khẽ động, Cương Thiết Thi Khôi? Đây là một loại vũ khí chiến tranh thường xuyên khai quật được trong di tích Ai Cập Cổ, cho dù là Cương Thiết Thi Khôi thấp kém nhất cũng có thể chống lại đạn súng tiểu liên, hơn nữa mặt ngoài tế bào thi khôi có năng lực tự phục hồi, có thể nói là con gián Tiểu Cường đánh mãi không chết.

Trong rất nhiều căn cứ ở nơi hoang dã đều sẽ mua sắm một ít Cương Thiết Thi Khôi làm thủ vệ.

Khổng Tước phẫn nộ nói: “ Thông đạo từ tầng thứ hai đi đến kho để Cương Thiết Thi Khôi căn bản là chúng ta không vào được, bên trong cơ quan trùng trùng điệp điệp, cho dù là tiểu đội tinh anh nhất căn cứ đến đây cũng sẽ cửu tử nhất sinh! “