Hơn nữa ở bên trong Căn cứ Tinh Thần, từng cỗ phân thân «Thiên đạo » cao mấy ngàn mét, đang bị những cái xúc tu màu đỏ tươi quấn chặt lại, không có cách nào giãy dụa.

Trong đó bắt mắt nhất, chính là viên đại thụ cao ngất đến tận trời, Lâm Siêu biết đây là Tiểu thảo quái, nhưng không ngờ được nó vậy mà lại tiến hóa đến tình trạng như thế, chỉ là, thời khắc này trên các cành cây của viên đại thụ, có bảy, tám cái xúc tu màu đỏ tươi quấn chặt, tựa hồ như muốn lôi kéo Tiểu thảo quái xuống lòng đất.

Ở phía trước Tiểu thảo quái, Hoàng Kim Khuyển đang điên cuồng gào thét, toàn thân chồng chất vết thương, da tróc thịt bong, nâng lợi trảo lên không ngừng công kích tới những cái thân ảnh to lớn màu đỏ tươi đang quất về phía nó, truyền ra âm thanh va chạm ầm ầm.

Khiến cho Lâm Siêu giật mình chính là, lợi trảo của Hoàng Kim Khuyển khi va chạm vào trên cái xúc tu màu đỏ tươi, vậy mà có thể cào ra mấy cái vết thương, mặc dù mấy cái vết thương này trong nháy mắt liền khép lại, có thể thấy được móng vuốt của Hoàng Kim Khuyển sắc bén đến cỡ nào!

Tựa hồ như cảm ứng được khí tức của đám người Lâm Siêu, Hoàng Kim Khuyển cùng với Tiểu thảo quái đều quay đầu nhìn sang, cho dù là bản tôn «Thiên đạo» ở trong mây mù nhìn xuống hết thảy, cũng không nhịn được quay đầu nhìn lại, khi nhìn thấy Phạm Hương Ngữ to lớn cùng với Lâm Siêu, không khỏi biến sắc.