Tất cả mọi người cảm thấy không thể tin được khi nhìn thi thể người đàn ông trung niên xoay hai ba vòng trên không trung rồi rơi xuống mặt tuyết. Dường như Đổng Nguyên quên hết tình trạng kỳ dị của mình, trợn to hai mắt, miệng há hốc khi nhìn thấy cảnh nảy, thực lực của người đàn ông trung niên hắn đã quá rõ ràng, có cùng đẳng cấp với chính mình. Vậy mà, giờ phút này bị người thanh niên kia trực tiếp bóp chết, không có sức để phản kháng, điều này quả thực không thể tưởng tượng được. Tưởng Nguyệt hoàn toàn ngơ ngẩn, nàng cho rằng Lâm Siêu đi về phía người đàn ông trung niên là muốn tìm nơi nương tựa, không nghĩ tới sẽ phát sinh một màn kinh người như vậy. Tuy nàng rất chán ghét người đàn ông trung niên kia, thế nhưng không thể không thừa nhận sức mạnh của người đàn ông này vô cùng mạnh mẽ, cập bậc ngang bằng với Đổng thủ lĩnh. Vậy mà, lại không có sức phản kháng, bị Lâm Siêu dùng một tay bóp chết. Điều này khiến nàng không khỏi liên tưởng đến thảm trạng kinh khủng của đám Hủ thi bên trong tòa nhà kia. Lúc đó nàng cảm thấy vô cùng kỳ lạ, rõ ràng đám Hủ thi vừa mới bị giết không lâu vì máu huyết bọn chúng vẫn chưa khô lại, dựa theo phỏng đoán của nàng, khả năng bị mấy người Lâm Siêu giết, thế nhưng trang phục quần áo của bọn họ không có dính một chút vết máu nào, bởi vậy nàng không dám khẳng định suy đoán của mình là chính xác. Thế nhưng bây giờ thì nàng hoàn toàn minh bạch. Với sức mạnh đáng sợ thế này, muốn giết chết đám Hủ thi kia mà không bị máu tươi vấy bẩn quả thực rất dễ dàng. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương