Nghe lời hắn nói, Đổng Nguyên sa sầm mặt, trong mắt hắn bắn ra tia sáng lạnh lẽo, nói:“ Được rồi, chúng ta sẽ dùng hai người phụ nữ để trao đổi, các ngươi đừng có được voi đòi tiền!”

Người đàn ông trung niên cười gằn, nói: “Đúng đồ không biết điều, đã như vậy, đem tất cả phụ nữ gọi ra đây, ta muốn lựa chọn cẩn thận, một người đổi 5 túi gạo, không phải bất cứ ai cũng đáng giá như thế.”

Đổng Nguyên sầm mặt nhìn hắn, nói: “Ngươi chớ có làm càn, quy củ của thủ lĩnh các ngươi rất rõ ràng, chỉ cần nữ nhân là được!”

Người đàn ông trung niên hai tay khoanh trước ngực, ngạo nghễ nói: “Ta đây chính là quy củ, các ngươi thích thì có thể đi gặp thủ lĩnh mà cãi lý, hắn sẽ đối với ta cảm thấy có lý hay là với ngươi?”

Đôi mắt Đổng Nguyên trợn ngược lên, tức giận nghiến răng kèn kẹt, như muốn dùng ánh mắt giết chết hắn, một lát sau, hắn nghiến chặt răng, trầm giọng nói: “Tưởng Nguyệt, gọi tất cả phụ nữ ra đây.”