Đỗ Minh Nguyệt nhìn Hoắc Kiêu trước mặt, anh không có gì khác biệt so với lần anh đi làm nhiệm vụ trước đó, cô thầm thở phào nhẹ nhõm. Ít nhất là lần này anh không bị thương, và trông cũng không hề gầy đi. Chẳng lẽ nhiệm vụ lần này khá thuận lợi? “Vừa nãy anh thấy trên ghế sofa có áo của mẹ em. Là dì Kim Hoa đến đây à?” Đỗ Minh Nguyệt thu ánh mắt khỏi Hoắc Kiêu và giải thích: “Anh hai định tháng sau cưới chị Y Y, nên mẹ em chắc sẽ ở đây cho đến khi đám cưới xong mới về.” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương