Thậm chí quần áo trên người bà ấy còn đẹp hơn cả bộ em dâu đang mặc. Trong lòng em dâu ngay lập tức cảm thấy không công bằng, và không khỏi nghi ngờ: “Đây thật sự là mẹ của Đỗ Minh Nguyệt sao? Liệu có phải họ cố tình tìm ai đó giả làm mẹ để trông cho ra dáng không?” Nghĩ đến đây, em dâu bỗng thấy mọi chuyện có vẻ hợp lý. “Ôi trời, thì ra là thông gia à, ngưỡng mộ đã lâu, không ngờ thông gia trông trẻ trung và xinh đẹp thế này. Tôi cứ nghĩ là Đỗ Vũ Lâm và Đỗ Minh Nguyệt đều đã hai mươi mấy tuổi rồi, vậy thì thông gia hẳn cũng phải tầm bốn, năm mươi, nhưng trông chị mới chỉ ngoài ba mươi thôi, sao mà trẻ đến thế?” Những lời này thoạt nghe có vẻ không vấn đề gì, nhưng ánh mắt của em dâu luôn có vẻ soi mói khiến người khác cảm thấy không thoải mái. Vì vậy, Triệu Kim Hoa có cảm giác khó chịu theo bản năng. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương