Nhớ lại kiếp trước, Đỗ Minh Nguyệt đã từng gặp không ít những người già có tính khí khó chịu. Dù lời nói vừa rồi khiến cô cảm thấy hơi bất an, nhưng cô cũng không nghĩ nhiều. Tuy nhiên, ngay lúc cô định bước đi, đột nhiên nghe thấy từ phía sau cánh cửa trong căn nhà kia vang lên vài tiếng “ưm ưm, giống như tiếng kêu cứu bị bịt miệng. Ban đầu, Đỗ Minh Nguyệt nghi ngờ không biết mình có nghe nhầm không, nhưng khi cô nhận thấy bước chân của anh trai Đỗ Vũ Lâm và Đường Y Y cũng dừng lại, và biểu cảm của họ có chút kỳ lạ, cô mới nhận ra không chỉ mình cô nghe thấy tiếng động đó. Đỗ Vũ Lâm ngay lập tức ra hiệu cho Đỗ Minh Nguyệt và Đường Y Y giữ im lặng, sau đó anh dán tai vào cánh cửa để lắng nghe kỹ hơn. Rất nhanh, anh nghe thấy rõ hơn tiếng “ưm ưm và cả giọng của một người đàn ông vang lên. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương