Cuối cùng, Cống Tú mang vẻ mặt trầm tư bước ra ngoài với nồi canh trong tay, không quên khóa cửa từ bên ngoài. Trước đây, bà chỉ dặn dò Trương Thu Yến đừng ra ngoài chạy lung tung, chứ không thật sự hạn chế tự do của cô ta. Nhưng bây giờ, bà cảm thấy cần thiết phải khóa cửa lại, để tránh việc Trương Thu Yến có thể ra ngoài gây chuyện. Còn Lâm Thi Thi, cô không hề biết chuyện đang xảy ra trong nhà họ Vương. Cô chỉ thấy canh mà Cống Tú mang tới cũng khá ngon miệng, nhưng điều làm cô ngạc nhiên là sau khi đưa canh, Cống Tú lại không rời đi mà ngồi lại rất lâu. Lâm Thi Thi nghi ngờ nhìn bà vài lần, khiến Cống Tú cảm thấy có chút chột dạ. Cuối cùng, bà không kìm nén được mà bắt đầu than vãn về những hành động của Trương Thu Yến, phơi bày toàn bộ sự bực tức của mình. Thật ra, Cống Tú cũng không ngờ rằng một ngày nào đó bà sẽ nói những điều này với Lâm Thi Thi. Nhưng nghĩ lại, ngoài Lâm Thi Thi, bà cũng không có ai để giãi bày. Vì chuyện này liên quan đến danh tiếng của con trai bà, ngay cả bạn thân nhất của mình bà cũng phải giữ kín, nhưng trong lòng thật sự quá ngột ngạt, đành phải tìm đến Lâm Thi Thi để xả ra. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương