“Cái gì? Em nói em có thai sao!”

Vương Tranh Lượng không thể tin nổi khi nhìn vào tờ kết quả kiểm tra trên tay, gương mặt đầy hoang mang và lo lắng.

Trương Thu Yến bị giọng nói lớn của anh làm giật mình, tức giận trách: “Anh la lớn như vậy làm gì, giờ trong bụng em là con của chúng ta rồi, lỡ nó bị anh dọa thì sao!”

Nói xong, Trương Thu Yến cúi xuống, vỗ về đứa bé trong bụng như thể nó có thể nghe được lời cô.

Tuy nhiên, lúc này Vương Tranh Lượng hoàn toàn không có tâm trí để chỉnh sửa lời nói của cô rằng cái thai vẫn còn rất nhỏ, chưa hình thành. Trong đầu anh chỉ còn lại sự hoang mang và lo lắng.