“Cô ấy có anh trai tên Hoắc Kiêu phải không?” Trần Dĩnh tròn mắt, không thể chờ đợi mà hỏi. Lâm Thi Thi giật mình, ngạc nhiên nhìn cô: “Sao cô biết?” Quả nhiên, đúng là người nhà họ Hoắc! Ánh mắt của Trần Dĩnh lập tức trở nên đầy căm hận. Người mà cô căm ghét nhất chính là Đỗ Minh Nguyệt và Hoắc Kiêu. Cô cảm thấy chính vì họ mà mình mới rơi vào tình cảnh này. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương