Điều mà Triệu Kim Hoa không ngờ tới là, tháng tiếp theo, bà lại nhận được một cuốn tạp chí giống hệt, vẫn có tác phẩm của Đỗ Thiên Long. Thậm chí, mỗi tháng sau đó bà đều nhận được mấy cuốn. Từ chỗ ban đầu vui mừng khôn xiết, muốn đóng khung những cuốn tạp chí này treo lên tường, dần dần bà trở nên chai lì với cảm xúc và bắt đầu phân phát chúng cho người khác. Trong nhà đã quá nhiều sách, không còn chỗ để nữa. Thôi, đem tặng cho người ta vậy. Tất nhiên, người ngoài vẫn hết mực ghen tị. Nhà họ Đỗ có bốn người con, ba trong số đó đều giỏi giang như thế, không biết tổ tiên họ đã tích đức thế nào mà phúc đến tận đời này! Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương