Bạch Thương Đông và lão Bạch đều liếc mắt nhìn nhau, đều cảm thấy lời của Á Nhân Thần Tử cũng là rất có thể đúng như thế, nếu như là Thánh Đế, sợ rằng cũng sẽ không cam lòng chỉ vì cứu mạng mà quên đi tất cả, như vậy coi như là sống thêm một đời, cũng không có bất kỳ trợ giúp nào đối với con gái của ông ta, có lẽ lựa chọn cuối cùng của Thánh Đế, chính là cái loại phương pháp để thân thể trực tiếp chuyển thế này.

Nhưng từ đó về sau, thế gian lại không còn thấy Thánh Đế xuất hiện nữa, dường như là có thể suy đoán ra, hẳn là Thánh Đế đã thất bại.

Ánh mắt của Bạch Thương Đông nhìn về phía cô bé đang được Tử Y ôm, trong lòng cũng có ý nghĩ khác lạ: “Tử Y có thể chính là Phó Tử Y kia hay không? Lai lịch của hắn bí ẩn, dường như lại biết rõ rất nhiều chuyện liên quan tới Thánh Đế và Đế Mộ, nếu như hắn ta chính là Phó Tử Y chuyển thế trọng sinh, như vậy tất cả những chuyện này đều đã được giải thích rõ. Ngay cả chuyện trí nhớ khi có khi không của hắn, đều có thể giải thích là do hắn vẫn chưa hoàn toàn khôi

phục lại trí nhớ kiếp trước, hơn nữa cũng phù hợp với đặc điểm linh hồn không lành lặn do tác dụng của thuật cấm kỵ kia.”

Nhưng coi như Tử Y chính là Phó Tử Y, đối với Bạch Thương Đông cũng không có trợ giúp gì, coi như bây giờ Phó Tử Y khôi phục lại tất cả trí nhớ, nhưng dù sao hắn cũng không phải là Thánh Đế, sợ rằng biết cũng vô cùng có hạn đối với Bất Tử Thụ.