Nhưng mấy người đã lặp đi lặp lại quan sát quan tài ngọc rất nhiều lần, cũng không tìm được chỗ nào khả nghi, quan tài ngọc xác thực không phải là vật bình thường, nhưng cũng không có khả năng giấu một người mà không bị phát hiện ra, cũng không liên thông tới không gian khác, chính là một quan tài ngọc bị đóng chặt mà thôi. “Thánh Đế đi nơi nào thì chúng ta cũng không vội quan tâm, lão Bạch, ta hỏi ngươi một câu.” Bạch Thương Đông cắn răng nói ra, bây giờ Bất Tử Thụ đang sinh trưởng ở bên ngoài, hắn cũng không còn thời gian để do dự nữa. “Vấn đề gì?” Lão Bạch cau mày nói, không biết tại sao Bạch Thương Đông lại đột nhiên nói chuyện với nó như vậy. “Long Lân Châu trên đỉnh đầu người là từ đâu mà có? Theo Thánh Đế từng nói, Long Lân Châu hẳn là bị đệ tử của ông ta đoạt đi rồi chứ?” Bạch Thương Đông trực tiếp hỏi. Đầu tiên là Lão Bạch ngẩn người, tiếp đó nổi giận nói: “Ngươi hoài nghi lão Bạch ta là phản đồ phản bội Thánh Đế à? Ta nói cho ngươi biết, bất cứ kẻ nào trong thiên hạ đều có thể sẽ phản bội Thánh Đế, chỉ có lão Bạch ta là không.” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương