Trong lúc Bạch Thương Đông bay trốn, chỉ thấy phía sau truyền tới một luồng sóng nhiệt mãnh liệt, cả thế giới thoáng chốc đã trở nên trắng lóa, không thấy được bất cứ thứ gì, trong tầm mắt đều là một vùng trắng lóa. Dùng lực lượng Nhật Luân Nhãn và Minh Nguyệt Nhãn của Bạch Thương Đông, vậy mà vẫn đưa tay không thấy được năm ngón. Toàn bộ âm thanh đều đã biến mất không nghe thấy gì nữa, trong tai vô cùng an tĩnh, giống như tất cả âm thanh đều đã biến mất, thế giới hoàn toàn tĩnh mịch. Sau đó Bạch Thương Đông có cảm giác mình giống như là đã hoàn toàn bị cố định lại không có cách nào nhúc nhích, loại trạng thái này một mực kéo dài trong bảy tám giây mới kết thúc. Trước mắt khôi phục lại rõ ràng, Bạch Thương Đông nhìn thấy lão Bạch vậy mà cũng đứng tại chỗ, hiển nhiên mới vừa rồi cũng gặp phải tình hình tương tự, trong lòng âm thầm kinh hãi đối với sự kinh khủng của một đòn vừa rồi, ngay cả cường giả như lão Bạch mà cũng khó có thể ngăn cản. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương