“Lão Bạch...” Bạch Thương Đông quá đỗi vui mừng, bọn họ cứ đánh tiếp như vậy, cũng không biết phải đánh tới lúc nào, cho dù có lực lượng mạnh đến đâu, cũng không có khả năng tiếp tục đánh không ngừng.

Mà lão Bạch hiểu rõ đế mộ này như thế, hắn có thể biết rõ phải làm gì mới có thể loại bỏ đám rễ cây này.

“Lão Bạch!” Bạch Thương Đông quát to một tiếng, lập tức chạy về phía lão Bạch.

Tẫn Vô Tuyệt bảo vệ mấy người chạy tới, quả nhiên thấy lão Bạch đang hùng hùng hổ hổ xé rách rễ cây đang chui loạn khắp nơi.

“Sao ngươi vẫn còn ở chỗ này đây? Không muốn sống nữa à?” Lão Bạch nhìn thấy Bạch Thương Đông, lập tức nổi giận không chỗ phát tiết.