“Thần tử, sau khi Thần Bất Tử kia bị phong ấn ở trong cung điện, đã xảy ra chuyện gì sao?” Bạch Thương Đông hỏi dò. Á Nhân Thần Tử cười một tiếng: “Ta đã kể chuyện xong, những chuyện khác ta cũng không biết gì cả, ngươi có hỏi cũng vô dụng.” Bạch Thương Đông nghe thế thì nở nụ cười khổ, nhưng hiện tại dựa vào những tài liệu này, thật sự hắn không thể nghĩ được nhiều. “Nếu như ngươi không nghĩ ra được cũng không sao.” Á Nhân Thần Tử đột nhiên nói một câu. “Chẳng lẽ ngươi đã nghĩ được biện pháp ra ngoài?” Bạch Thương Đông quá đỗi vui mừng. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương