Nhưng Á Nhân Thần Tử lại không để ý tới hắn, vẫn ngồi im một chỗ tĩnh tọa tu hành.
Bạch Thương Đông thấy Á Nhân Thần Tử không để ý tới mình, đành tự mình lên tiếng: “Hai người chúng ta bị nhốt ở chỗ này cũng rất nhàm chán, nếu ngươi đã không muốn chơi đùa, vậy ta kể cho ngươi nghe một chuyện xưa nhé?”
Á Nhân Thần Tử ngồi ngay ngắn bất động, ngay cả mắt cũng không mở ra, Bạch Thương Đông tự mình nói ra: “Lúc trước có một vị Thánh Nhân, hắn sinh ra rất nhiều nữ nhi, trong đó nữ nhi nhỏ nhất kia xinh đẹp như tiên nữ, dù là tiên nhân trên trời gặp nàng, cũng sẽ tự ti mặc cảm. Vị tiểu Thánh nữ mỹ lệ này, rất thích quả cầu thủy tinh là lễ vật trưởng thành mà Thánh Nhân kia tặng cho nàng, tiểu Thánh nữ thích vô cùng, cả ngày đều mang quả cầu thủy tinh theo bên người,
thế nhưng có một ngày, quả cầu thủy tinh của nàng không cẩn thận bị rơi xuống một giếng ma, tiểu Thánh nữ không ngăn cản nổi ma lực trong giếng ma, không có cách nào xuống dưới nhặt lại quả cầu thủy tinh của nàng, khi tiểu Thánh nữ mỹ lệ đang muốn khóc, nàng đột nhiên nhìn thấy trong giếng ma có một con ma ếch xấu xí...”
Bạch Thương Đông cải biên lạiu chuyện hoàng tử ếch xanh để kể cho Á Nhân Thần Tử nghe, chờ Bạch Thương Đông kể xong, Á Nhân Thần Tử lạnh lùng nói : “Chuyện xưa loạn thất bát tao này của ngươi vốn không hợp với lẽ thường, quả cầu thủy tinh của Thánh nữ rơi vào trong giếng ma, tự nhiên sẽ có vô số cường giả giúp nàng nhặt, sao đến lượt một con con ếch ma cấp thấp tới áp chế nàng chứ, con ếch ma kia có thể biến thành nhân loại cũng quá hoang đường.”