“Nói tiếp đi.” Bạch Y Khô Lâu Nhân từ tốn nói một câu.

Trong lòng Bạch Thương Đông thoáng có chút vui mừng, hắn vốn chỉ thuận miệng nói như vậy, bây giờ lại thấy đúng là mèo mù vớ cá rán rồi, Bạch Y Khô Lâu Nhân này lại thật sự liên quan tới Trấn Long cốc.

Đột nhiên, trong đầu Bạch Thương Đông lóe lên một tia sáng, nhìn chằm chằm vào Bạch Y Khô Lâu Nhân rồi nói: “Ngươi là Trấn Long Cửu Môn...”

Nói tới đây, Bạch Thương Đông thoáng dừng một chút, ánh mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Bạch Y Khô Lâu Nhân, nhưng Bạch Y Khô Lâu Nhân không có bất kỳ phản ứng gì, hắn cắn răng tiếp tục nói: “Ngươi là chủ thần nhất mạch của Trấn Long Cửu Môn đúng chứ? Chẳng lẽ là ngươi chính là thần tử hiện nay?”

Bạch Thương Đông nói xong, trong lòng khẩn trương nhìn Bạch Y Khô Lâu Nhân, hắn chỉ gặp qua thần tử kia một lần, hơn nữa còn là khi hắn biến thành tiểu hài tử, thần tử khẳng định không nhận ra hắn.