Bạch Thương Đông mở rộng cánh xoay người bỏ chạy, đồng thời dùng tới Cổ Đế Chi Phát để gia tốc thời gian, gần như biến thành súc địa thành thốn mà trốn tới nơi khác. Nhưng chỉ thấy Bạch Y Khô Lâu Nhân kia vung tay áo màu trắng lên, Bạch Thương Đông lập tức cảm thấy bốn phương tám hướng đều bị màu trắng bao phủ, sau đó trực tiếp bị Bạch Y Khô Lâu Nhân thu vào trong tay áo. “Đây là cái gì? Ở Thánh Giới này còn có Tụ Lý Càn Khôn của Trấn Nguyên Tử đại tiên sao?” Bạch Thương Đông vô cùng sợ hãi, trực tiếp triệu hồi ra Huyền Thiết Trọng Kiếm, rót thần quang vào trong đó, muốn dùng Huyền Thiết Trọng Kiếm chém rách áo choàng của Bạch Y Khô Lâu Nhân. Thế nhưng mặc kệ hắn dùng sức chém xuống như thế nào, tay áo màu trắng kia vẫn giống như một mảnh hỗn độn, dù thế nào cũng không bổ ra. Muốn bay ra cũng không được, muốn chém cũng không xong, Bạch Thương Đông bị vây trong tay áo, suy nghĩ rất nhiều phương pháp nhưng vẫn không phá nổi một mảnh tay áo trắng. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương