Về phần tại sao Cực Băng Chí Nhân lại nói những Bạch Y Khô Lâu Nhân là người chết thì hắn không biết, nhưng hắn biết những người này thật sự vô cùng lợi hại, hơn nữa còn rất quỷ dị, giống chúng có then thể bất tử vậy.

Khi Bạch Thương Đông đang nhìn Bạch Y Khô Lâu Nhân kia, Bạch Y Khô Lâu Nhân cũng phát hiện ra hắn và Tẫn Vô Tuyệt, đôi con ngươi lạnh lùng phía sau mặt nạ khô lâu kia nhìn chằm chằm vào bọn hắn, giống như đang nhìn hai người chết.

Mà Tẫn Vô Tuyệt vẫn luôn không để bất cứ chuyện gì để ở trong lòng, cả người lại đột nhiên giống như gặp phải địch nhân, khí tức trên người biến thành cực kỳ ác liệt.

“Ngươi lui về phía sau đi.” Tẫn Vô Tuyệt vẫn nhìn chằm chằm vào Bạch Y Khô Lâu Nhân kia, quay về sau nói với Bạch Thương Đông, ngữ khí vô cùng ngưng trọng.

Mặc dù Bạch Thương Đông rất muốn lập tức tiến lên cứu Bích Hải Tình cùng Lữ Thiên Tình, nhưng hắn cũng cảm thấy trên người Bạch Y Khô Lâu Nhân phát ra khí tức cực kỳ nguy hiểm.