Mặc dù chỉ trong nháy mắt, ma quang trên người Tẫn Vô Tuyệt đã đánh tan ánh sáng từ thiếu nữ Thần Bất Tử kia, nhưng Bạch Thương Đông rõ ràng nhìn thấy sắc mặt Tẫn Vô Tuyệt trắng bệch.

Trong chớp mắt khi ánh sáng bị đánh tan, quyển trục kia đột nhiên tự bốc cháy, trong nháy mắt đã bị đốt chẳng còn lại gì cả.

“Ngươi không sao chứ?” Bạch Thương Đông thấy thân thể Tẫn Vô Tuyệt hơi lắc lư, vội vàng đi qua đỡ nàng.

“Tâm tư thật âm độc hung tàn, thủ đoạn rất lợi hại.” Tẫn Vô Tuyệt cắn môi nói đôi câu, sắc mặt càng ngày càng tái nhợt.

Bạch Thương Đông nhìn kỹ cánh tay bị thiếu nữ Thần Bất Tử dây dưa, chỉ thấy có một đường chỉ hồng lan tràn trên cánh tay trắng nõn của nàng, giồng như một con rắn độc màu đỏ.