“Ngươi đường đường là một Ma Hoàng, vậy mà muốn làm khó bọn tiểu bối chúng ta này, đúng là kẻ có da mặt dầy mới làm được.” Bạch Thương Đông cười tủm tỉm nói với Sát Tâm Ma Hoàng.
“Bổn hoàng giết trời giết đất giết người, có nơi nào không thể giết, có người nào mà không thể giết? Ngươi muốn dùng mấy lời xảo ngôn kia mà cũng muốn dao động Sát Tâm của bổn hoàng?” Sát Tâm Ma Hoàng cười khẩy.
“Giết trời giết đất giết người, khẩu khí của ngươi cũng thật lớn, ta thấy ngươi cũng chỉ đang nói phét mà thôi, trên thực tế thì chẳng giết được gì cả.” Bạch Thương Đông vừa nói vừa nhanh chóng suy nghĩ, tìm cách đối phó lại Sát Tâm Ma Hoàng.
Nếu ở bên ngoài, khi đối mặt với Sát Tâm Ma Hoàng thế này thì ngay cả một cơ hội giữ mạng cũng không có, thế nhưng ở bên trong đế mộ này, khắp nơi đều là Ma Huyết Thạch, ngay cả Ma Hoàng cũng phải chịu áp lực cực lớn, thực lực bị giảm mạnh, lúc này cũng không phải không có khả năng đánh một trận.
Sát Tâm Ma Hoàng lại căn bản không hề bị lay động vì những lời này, chỉ lạnh nhạt nói: “Bổn hoàng không giết ngươi, chỉ vì bổn hoàng muốn biết, rốt cuộc ngươi đã tu luyện loại công pháp nào, mới chỉ lầ một Chí Nhân lại có thể chịu được thuật Sát Tâm của bổn hoàng, nếu ngươi biết điều thành thật khai ra, có lẽ bổn hoàng có thể thả cho ngươi một con đường sống.”