Chỉ cần là nữ nhân, mặc kệ là Nhân loại hay là Ma nhân, có lúc đều không thể nói lý. Bạch Thương Đông căn bản là không biết rõ nữ tử Ma nhân kia chính là Phục Phong, tự nhiên cũng không biết tại sao Phục Phong tức giận, như thế nào lại đi tìm nàng nhận lỗi được? Đi tới Hỏa Ngục Cốc, nhìn đá núi và sơn cốc bị Lưu Ly Luyện Ngục Hỏa đốt đỏ ngầu giống như là lưu ly, sắc mặt của Bạch Thương Đông hơi đổi một chút. Hỏa Ngục Cốc còn đáng sợ hơn so với trong tưởng tượng của hắn một chút, chỉ nhìn ngọn Lửa Lưu Lyđỏ ngầu giống như chất lỏng từ trong cốc xông ra, quả thực giống như là dung nham, nếu như lúc này đi vào, sợ rằng sẽ ngay lập tức tan thành mây khói, khó trách là ngay cả Ma Đế cũng không muốn đi vào đào Quả Liệt Ngục. Lúc này Bạch Thương Đông cũng không có quá nhiều lựa chọn, chỉ có thể chờ ở ngoài Hỏa Ngục Cốc, chờ cho Lưu Ly Luyện Ngục Hỏa kia thối lui, lại tiến vào trong cốc để đào Quả Liệt Ngục. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương