“Tại sao lại là ngươi?” Bạch Thương Đông kinh ngạc nhìn nữ tử kia.

“Vùng nước biển này cần phải tịnh hóa thường xuyên, đương nhiên là ta phải thường tới đây thả Lạc Vũ Thạch.” Tẫn Vô Tuyệt cười một tiếng, sau đó nhìn Bạch Thương Đông nói: “Nghe nói ngày hôm qua ngươi đi vườn bia, có tấn thăng thành công hay không?”

Bạch Thương Đông khẽ lắc đầu, dù sao đối phương cũng là một Ma nhân, hắn cũng không muốn nói rõ ràng tỉ mỉ.

“Thất bại cũng không sao, đây cũng là chuyện thường có, lần sau lại đi là được.” Tẫn Vô Tuyệt an ủi.

“Ngay cả ta cũng không biết lúc nào Chân Mệnh Đạo Ấn mới có thể khôi phục.” Bạch Thương Đông cười khổ.